160,000 đồng và “trị giá” con buôn!

160,000 đồng và “trị giá” con buôn!

Từ ngày 25-30/11, xảy ra sự việc như sau: hai thiếu nữ vào tiệm quần áo Mai Hương (Lam Sơn, Thanh Hóa) lấy trộm một chiếc váy trị giá 160,000 đồng. Sau đó, bị phát hiện, cả hai đến tiệm để nhận lỗi và xin được bồi thường. Vợ chồng chủ tiệm không đồng ý, ra tay đánh đập, cắt tóc, cắt nội y, quay clip và đòi trong ba ngày phải đền 15 triệu đồng. Gia đình của hai thiếu nữ đã tìm đến, vì hoàn cảnh quá khó khăn nên một em phải viết “đơn khất nợ”, em còn lại thì xin được trả 10 triệu đồng.

Đến chiều 3/12, clip hành hạ, nhục mạ một trong hai thiếu nữ nói trên xuất hiện trên mạng xã hội.

Công an TP Thanh Hóa lập tức vào cuộc điều tra. Rạng sáng 4/12, lực lượng chức năng khám xét tiệm quần áo Mai Hương. Trưa cùng ngày, lệnh khởi tố bị can đối với vợ chồng Cao Thị Mai Hường - Trịnh Đình Anh về tội Làm nhục người khác và Cưỡng đoạt tài sản.

Rõ ràng, hành vi của hai thiếu nữ là đáng trách. Nhưng thay vì chọn thái độ nghiêm khắc nhắc nhở, báo cho gia đình để có biện pháp giáo dục con em mình thì chủ tiệm Hương - Anh lại cho thấy độ tàn bạo, bất nhẫn và… tự mình chặt lấy chân mình.

Ở đây, chúng ta không quy đổi trị giá chiếc váy 160,000 đồng với hành vi nặng hay nhẹ của hai thiếu nữ. Lấy cái không phải của mình, chiếm đoạt của người khác, cho dù trị giá bao nhiêu thì điều đó là hoàn toàn sai trái. Nhưng đặt trong tâm sinh lý lứa tuổi, sai lầm ấy phần nào có thể lý giải được để có biện pháp xử trí.

Nhưng, với tư cách một người lớn, lại là “người làm ăn”, biết kinh doanh; khi hai thiếu nữ đã nhận lỗi và xin được đền bù họ không mảy may, thậm chí đã định ra một “kịch bản” tham lam, tàn bạo, đầy man rợ. Ngoài hành vi nhục mạ, hành hạ người đã hối lỗi, đền bù cho hậu quả mình gây ra thì cả hai vợ chồng chủ tiệm còn muốn “kiếm lãi” trên chính vụ việc. Đạo đức kinh doanh đã mục ruỗng, nhân tính làm người lại càng mục ruỗng hơn.

Để “phép tính” cuối cùng mang hệ quả: cộng đồng lên tiếng kêu gọi tẩy chay tiệm áo quần Mai Hương cùng với hành vi vi phạm pháp luật, hai vợ chồng Hường - Anh đối diện lao lý. Sự sản có nguy cơ tiêu tan chỉ vì… một chiếc váy 160,000 đồng!

Vụ việc này khiến chúng ta nhớ lại một nạn nhân - khách hàng do khi đến quán ăn phát hiện có sán nên đăng lên facebook để cảnh báo đã bị chủ quán Nhắng nướng (TP Bắc Ninh) bắt quỳ, tát vào mặt, xin lỗi quán và cộng đồng mạng - qua 1 clip do chính chủ quán phát tán lên mạng xã hội.

Thay vì chọn thái độ tiếp nhận thông tin, tiến hành kiểm tra và có thông báo đúng sai rõ ràng cho cộng đồng; chủ quán đã… nhắng nhít chửi rủa, động thủ với khách hàng. Xúc phạm, làm tổn thương thể chất, tinh thần, danh dự của khách hàng cũng như gây mất an ninh trật tự cho xã hội.

Cuối cùng, cái quán nướng ấy đã “đốt” luôn sự sản của ông chủ nó với án 1 năm tù, trả giá cho hành vi ngang nhiên coi thường danh dự, tính mạng của người khác.

Sẽ không tính toán sợ lỗ, lại càng không thể tìm cách để có lãi trong trường hợp các “phép tính” đã không còn thuộc về hàng hóa hay sản phẩm vật chất; nó là hành xử giữa người với người, là bước “thanh khoản” về văn hóa trong một môi trường sống văn minh, thượng tôn pháp luật, đề cao tình người.

160,000 đồng và lối hành xử của cặp “doanh nhân” quái gở kia đã cho thấy “trị giá” của một đôi con buôn không hơn không kém!

Quốc Học

FILI